Lá thư thứ 33:
Gửi mẹ của con,
Mẹ ơi, hôm nay trời đẹp lắm, mẹ có thấy không? Những cơn gió nhè nhẹ cuốn theo hương thơm của hoa cỏ cứ quấn lấy thân xác con như đang xoa dịu cảm giác buồn bã của con hôm nay. Con lại nhớ mẹ rồi!!!
Đã 8 năm rồi mẹ nhỉ? Kể từ lần cuối cùng con được gọi hai tiếng “mẹ ơi”. Thật ra thì cũng không phải thế, trong suốt 8 năm đó con vẫn luôn âm thầm gọi mẹ, chỉ là giờ đây không còn ai đáp lại con nữa. Nỗi đau trong con vẫn chưa bao giờ nguôi mẹ ạ. Con hận chính bản thân mình vì chưa một lần nói “ con thương mẹ”. Nếu bây giờ con hét lên thật lớn liệu mẹ có nghe thấy tiếng con? “ Mẹ ở nơi phương xa đó có hạnh phúc không?” Con mong là mẹ sẽ thật hạnh phúc. Bởi con gái của mẹ cũng đang rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại của mình. Con gái mẹ lớn rồi có thể tự nấu ăn, có thể tự mình kiếm tiền đi học và cũng chắc chắn sẽ không để mẹ phải lo lắng đâu. Ngày đó nhìn mẹ đau đớn nằm trên giường bệnh mà con xem như trò đùa, thậm chí cảm thấy bình thường vì được sống tự do không ai quản. Rồi một ngày con chợt nhận ra rằng con đã mất đi một thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng – thứ tình cảm mà con sẽ không bao giờ tìm lại được.
Mẹ biết không con từng hận mẹ vì con không có ba, con hận mẹ tại sao lại để con thiệt thòi như thế. Nhưng con nào biết, mẹ mới là người thiệt thòi. Khi con nhận ra mình đã sai, cố gắng tìm lại những kỉ niệm giữa con và mẹ thì mẹ ạ, tất cả chỉ còn là hư vô, chỉ là thất vọng mà thôi. Con đứng trước nấm mồ đã nguội lạnh của mẹ, thắp những nén nhang đỏ rực mà tim như vỡ ra trăm mảnh. Con chết lặng cầu mong tất cả chỉ là giấc mơ, là cơn ác mộng mà con chưa thể thoát ra. Để rồi lúc con tỉnh giấc mẹ vẫn ở nhà đợi con về bên mâm cơm mẹ nấu. Con nhớ lắm hương vị bữa cơm những năm đó, nhớ lắm mùi thơm canh mẹ nấu, nhớ lằm mùi hương của mẹ. Mẹ ơi mẹ khổ nhiều rồi, sao không để con kịp báo hiếu rồi mẹ ra đi ạ? Cả cuộc đời mẹ hi sinh vì con rồi mẹ nhận lại được cái gì? Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ nhiều lắm, xin lỗi vì con khiến mẹ buồn, khiến mẹ khóc, khiến mẹ lo lắng. Càng cảm ơn mẹ vì dù con không tốt nhưng chưa bao giờ mẹ bỏ rơi con, dù có khó khăn con vẫn luôn là sự lựa chọn và là ưu tiên hàng đầu của mẹ. Cảm ơn mẹ vì không chỉ là mẹ, mà còn là ba, là gia đình của con.
Mẹ ạ, nếu được tái sinh một lần nữa con vẫn mong con là con gái của mẹ, mẹ sẽ cùng con sống thật lâu trong một gia đình thật hạnh phúc mẹ nhé!
Con mong rằng cơn gió có thể gửi những lời này của con tới mẹ và cũng mong mẹ biết rằng: “ Con yêu mẹ hơn tất thảy những gì con có.”
Con gái của mẹ!
Đinh Thị Quỳnh Trang
Thế giới này sẽ thay bố mẹ ôm con vào lòng. Yêu con gái!